Dốc
Sau bước đi dài
Lên dốc
Anh nghĩ về những lần em tập con ngồi dậy
Nụ cười không chiếc răng nào
Đáng yêu từ khi mới lớn
Trong ảnh con chưa gọi được
Chỉ biết mình giống anh
Khuôn mặt
Đưa tay đòi bế
Con dốc trộn lẫn với tai mèo
Thầm thì khóc
Bốn phía đầy sương
Con đường hun hút
Anh chưa xuống con dốc cuộc đời
Con đã là người con trai lên dốc ấy
Nắm từng mũi đá tai mèo
Nơi xanh thẳm biên cương....
Đất mới
Cong vành nón
Nét cong đã mòn
Vuốt vào đêm
Lặng im còn mới
Ôi đôi mắt thành phố xuyên qua
Ngực áo xanh thơm mùi da thịt
Tuổi thơ lăn tựa hòn bi
Tháng tư
Nhiều cuộc gặp lại
Nhiều cuộc chia li
Màu đỏ
Ngày ấy
Khói đạn bom đã đưa anh về lớp phù sa bạc nước
Em làm người đàn bà không còn nước mắt
Mùa hoa gạo tháng tư
Em đã thành anh để tan vào những ngày không nắng
Em gặp chị rũ xuống
Người vợ của bài thơ viết những ngày không gặp lại
Tấm áo rưng rưng
Mùa tiểu mãn đầu tiên
Đất mới thêm
Cỏ mọc lên nơi anh nằm gối đầu
Trong nước
Sắc
Màu
Thơm cổ tích
Em chép chữ ngược dòng...
VNQD