Chùm thơ dự thi của tác giả Du An

Thứ Tư, 19/10/2022 08:46

Hồ

Cái gương soi hỏi ai thiếu nữ
Thì rừng cũng đang con gái đây mà
Thì mây không lang thang nữa
Vẫn bồng bềnh lại rung rinh hoa

Từng đàn chim di cư về quê mới
Hồ ánh lên trời tiếng gọi long lanh
Ơ này xuống trạm gương trạm lược
Vóc dáng thân hình phải đẹp như tranh

Làng bản phút ban mai rờ rỡ
Nao nao tiếng nước mở đầu
Rồi đi về phía ồn ã
Những vòng quay tia nắng mặt trời

Hồ đưa nôi, hồ sánh đôi… không biết
Bóng người bóng rừng bóng những cánh chim
Những trắng, những đen, những nổi, những chìm…
Sương sớm sương chiều lúc nào cũng mỏng.

Suối

Nghe suối mơn man đôi chân
Này chị, mấy mùa trăng thưa thớt
Này em, sao xuống đây nước mắt
Trôi trôi trôi phía sao trời

Từng đôi khúc khích hôm gặt hái
Dòng không nhúc nhích hôm đón dâu
Bài hát rung vòm cây bản vắng
Bài hát đi rồi suối vẫn chửa xuôi

Cứ cong vòng để đến được nhiều nơi
Nơi người, nơi ruộng, nơi trâu… khao khát
Khát xong thì mát
Khát xong thì sinh sôi

Đêm trăng suối lên trời
Thấy lóa vệt trắng thơm như sữa
Đêm trăng cả bản lên trời
Suối người này rộn trong suối người kia.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)