Chùm thơ của tác giả Thạch Quỳ

Thứ Sáu, 07/05/2021 16:13

Những quả nhót ở Thanh Bình đã chín

Những quả nhót ở Thanh Bình đã chín
Mùa này chim tu hú bay về
Mùa này chim chào mào bay đến
Nhót đỏ bên bờ, gạo đỏ bên đê

Tôi nằm trên cỏ lắng nghe
Cái cảm giác long lanh trên mặt đất
Tôi nằm trên cỏ ngắm nhìn
Khắp rào giậu làng quê đang đỏ nhót

Và chú bé đang đi nhón gót
Đôi gót chân trần giẫm phải gai tre
Và chú bé long lanh đôi mắt
Chú đã vì tôi trẩy nhót về

Chúng tôi nằm trên cỏ ven đê
Tôi trẻ lại, chú nghiêm thêm một chút
Mỗi câu chuyện đổi mười quả nhót
Câu chuyện nào chú cũng say mê

Rồi mùa chim tu hú lại về
Rồi mùa chim chào mào lại đến
Những quả nhót ở Thanh Bình đã chín
Bên giậu rào ngày xửa, ngày xưa...


Lau biên giới

Những bông lau trên đỉnh Lão Sơn
Xào xạc lá và phất phơ trong gió
Những bông lau bên cột mốc biên cương
Bao xương trắng và máu người đã đổ?

Đất nước tôi nhành cây, ngọn cỏ
Cũng nghìn năm xương trắng máu hồng
Những bông lau xạc xào trong gió
Lau trắng nói điều gì ai có nghe không?

Một dải biên cương núi hiền, sông vắng
Lau trong chiều gió thổi vẫn phất phơ
Nghìn nấm mộ trong nghĩa trang im lặng
Trước ngàn lau bạc trắng ở bên bờ...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)