Chùm thơ của tác giả Phạm Thùy Vinh

Thứ Ba, 05/11/2019 09:55

PHẠM THÙY VINH
Bỗng nhoài ra biển

Như không thể nén kìm khao khát
Chợt run lên trước cơ hội cuối cùng

Như đánh cược một lần cùng hạnh phúc
Bằng tiếng gào tuyệt vọng giữa thinh không

Như mất mát bởi quá nhiều sóng gió
Vẫn trở về bấu víu một niềm tin

Mênh mang suốt cả một thời tuổi trẻ
Có ngờ đâu đó là thứ ta tìm

Vào cái chiều anh đã đứng cùng em
Nơi doi cát bỗng nhoài ra biển…

Em đến


Anh chỉ là con thú hoang
Mang trong mình nỗi cô đơn rừng thẳm
Quen với hành trình đơn độc
Tiếng hú cũng mồ côi, hú cho đỡ quên mình

Có điều gì để anh tin
Anh chẳng thuộc bài ca nào cả
Đừng nói với anh về giọt mưa trên lá
Về ánh trăng xanh trong vũ điệu điên rồ

Em phải chăng cũng chỉ lóe lên
Một hư ảnh bất ngờ
Sẽ tan biến khi bóng đêm hiển hiện
Nhưng anh biết làm gì đây
Làm gì đây
Em đến

Trong hang tối đời anh
Nảy một mầm yêu
Xanh về vĩnh viễn.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)