Chùm thơ của tác giả Bình Nguyên Trang

Thứ Ba, 12/11/2019 09:21

BÌNH NGUYÊN TRANG
Trăng

Trăng đấy
trả cho tôi bầu trời mười bảy tuổi
khoảng sáng diệu kì trong suốt giấc mơ xanh

Trăng đấy
xứ sở nửa đời tôi đi lạc
bất ngờ hiện ra như bão táp chưa từng

Trăng đấy
soi vào tôi một đêm quờ quạng tối
để còn biết tin vào một đốm nhỏ nhoi

Trăng đấy
nhắc rằng đừng tuyệt vọng lòng tôi
người đàn bà tìm mình trong chiếc gương đã mất
trong cả tin và trong bội bạc
trong vằng vặc buồn trong vui hao khuyết
trong mặt người nhuốm hơi lạnh đua chen

Trăng đấy
còn góc này để đợi gió lên
đợi mây tan và tinh cầu ngủ muộn
tôi lại là tôi của ngày chưa đến
của tình yêu như đau đớn chưa từng.

Cánh đồng


Thở dồn dập khi nhìn thấy cánh đồng
cỏ hết mùa trơ gốc rạ nằm im tháng mười hai
heo may hút chân trời nỗi nhớ

Mùi phân bò mùi cố hương trú ẩn
trong ngóc ngách thẳm sâu tâm hồn đã lâu rồi phố xá
thức dậy
như gốc cây bật rễ một ngày xanh trở lại
kí ức úp mặt luống cày

Cánh đồng
miên viễn cõi lòng hanh hao tiếng thở
nghe trong tim nhói đau
khi nhắm mắt dạt về tuổi thơ dáng mẹ
nón trắng bùn nâu
mồ hôi lã chã bóng gầy

Ngửa mặt nhìn trời tu tu tiếng gió
khóc những mùa vàng đã xa
khóc đôi bàn chân mỗi bước đi một lần không thể quay đầu lại
kí ức chân trời tróc lở màu mây

Cánh đồng
hãy để ta nhặt nhạnh giấc mơ cố hương
đang chật hẹp dần bởi mùa đô thị hóa
hãy để cỏ may cào xước ngực ta, chân trần rớm máu
khất thực một tình yêu sắp sửa lâm chung…

Chân trời mùa hạ


Những giọt tháng năm rơi vào khoảng trời màu tím
mùa hạ như cơn lũ tràn qua vùng kí ức thiếu thời
tiếng ai gọi trên con đường vắng
hay tôi về từ dốc nắng xa xôi

Tôi ngồi đây tôi của cũ xưa rồi
của ngày bơ vơ tìm tình yêu lối nhỏ
hoa rụng tím của một chiều đầy gió
cỏ của nhớ thương còn xanh tha thiết cuối trời

Có dòng sông đã từ biệt trong đời
mang theo tình yêu thơ dại của tôi
mang theo những mùa hạ bỏng cháy
thiên đường cũng rời bỏ tôi đi từ buổi ấy
trong mắt người sẫm tím ánh bằng lăng

Chiều nay mưa mờ vết dấu tháng năm
từ đáy hồn tôi vết sẹo buồn câm lặng
chợt cất lời dịu dàng như tiếng gọi
về tuổi trẻ nào đã khuất chân mây

Hoa trôi về đâu tím một trời đầy...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)