Thứ Hai, 20/10/2025 09:33

Thơ của Trần Hạ Vi

Đêm đêm anh vẫn nằm mơ/ trong giấc mơ có một con đường nhỏ

Sở hữu

Anh sở hữu một ngôi nhà
thật ra chỉ là bên trong
không thể cấm mọi người nhìn ngó
hình ảnh bị google earth thu nhỏ
và gõ cửa thi thoảng
mưa gió

Anh sở hữu một người đàn bà
chỉ là thịt da sau lớp quần áo
những giọt nước mắt buồn ảo não
phút mừng vui hớn hở cùng đi

Người đàn bà của anh thật sự nghĩ gì
bao nhiêu căn phòng bí mật
bao nhiêu lần bôi phấn trét son

Đêm đêm anh vẫn nằm mơ
trong giấc mơ có một con đường nhỏ
trên con đường có một chú thỏ
cuối con đường có một ngôi nhà
trong đó có một người đàn bà
của anh
và không phải của anh.


Hai người đàn ông cuối cùng

Hai người đàn ông cuối cùng
khi rời đi
đã quên khóa cửa

Chị nhặt màu chiều gói lại một thanh âm
đường vân chiếu ngang tuần hoàn tơ máu
đám cỏ dại đường parabol liềm hái
nhựa ứa ra hăng hắc nồng nồng

Bên ấy bây giờ liệu có phải mùa đông
quả thông già nua sót lại
thời gian đựng trong chén trà trôi mãi
chị soi bóng mình
hay bóng thủy tiên

Cánh cửa tre nghiêng
kẽo kẹt
chàng trai trẻ cuối làng
ghé xin ngụm nước mát

Giếng khô.


Tôi là một trái tim tự do

Tôi là một trái tim tự do
sống đời vui vẻ

Một sớm mai rất lạ
tôi yêu người
một sớm mai rất lạ
tôi lắc mình rời xa

Trái tim tôi bay tung tăng
khám phá những chân trời mới
anh nói rằng tôi vội
khi yêu tôi không có thời gian hờn dỗi
núng nẩy
giữ thế
giả vờ

Tôi yêu như là tôi sống
tôi yêu như là tôi nói

Tôi là một trái tim tự do
một trái tim tự do
tôi là.