Cánh đồng xõa tóc đứng dưới mưa/ mẹ tôi nối luống cày bằng đôi vai kẽo kẹt
Cuống nhau ánh sáng
Cánh đồng xõa tóc đứng dưới mưa
mẹ tôi nối luống cày bằng đôi vai kẽo kẹt
con gió dài như những chiếc xương sườn
đôn giấc mơ giáp hạt
Chiếc áo tơi xếp nếp nhăn gầy gò khuôn mặt
mẹ lần trong cuống nhau ánh sáng
tìm con cá mắc cạn
cánh đồng lên xanh
Đôi chân ghim vào bùn non
thuở ruộng hít hà úp mặt
mẹ quẫy quang gánh ra khỏi lo toan
hạt lúa lặng im
Mẹ rét mướt một mình trên cánh đồng
chiếc cúi rơm ở đâu
những bầy trâu không còn gặm cỏ
con lớn lên và chạy theo triền gió.
Dòng sông
Bước chân tôi qua
tổ mối đùn khát vọng
giọt sương ngừng thở
xanh đôi mươi
Tôi ôm cánh đồng từ đụn rơm
khói loang chiều tháng chạp
mắt cay gió
điệu hò vỗ tháng năm
Trong tiếng thở
tôi nghe tiếng cha ông khai sơn lập nghiệp
người về đất với cỏ
tụ thành xóm thành làng
Nỗi nhớ đắp đập cửa biển
vạt rừng cha đặt trên lưng
con sông
in bóng tổ tiên.