Chùm thơ của tác giả Phan Hoàng Phương
Những ngày đi trong mưa gió/ thèm được nghe những câu thơ cũ/ đau như trời tuôn mưa/ buốt như cơn gió xé/ đẹp như vạt lau bừng sáng tận bìa rừng
Đi trong mưa gió
Những ngày đi trong mưa gió
thèm được nghe những câu thơ cũ
đau như trời tuôn mưa
buốt như cơn gió xé
đẹp như vạt lau bừng sáng tận bìa rừng
Sao giờ nhiều câu thơ như được ném tung ra tứ phía
như nhặt chữ đầu non nối về cuối bể
ừ thôi, không lưỡi lê. Không đạn xé. Không bão mưa
nhưng cả tình yêu sao cũng không còn thắm (1)
sao buồn vui cũng không cả khóc cười (2)
Những ngày đi trong mưa gió
thèm nơi trở về, cả nhà ngồi bệt trên nền nhà mát lạnh
mâm cơm nóng hổi đủ đầy
thèm nơi trở về, có những gương mặt ngẩng lên nụ cười
chào đón
quên người xa để nhớ những người gần
Thỉnh thoảng ngước nhìn về rặng núi
mờ xa chắc có tiếng chuông rơi.
--------
1. Hôm nay
Những vần thơ tôi viết
Đã giống lưỡi lê: Đâm
Giống viên đạn: Xé
Giống bão mưa: Gào
Giống tình yêu: Thắm (Nhất định thắng - Trần Dần - 1955)
2. Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc (Lời mẹ dặn - Phùng Quán - 1957)
Và chúng ta vẫn sống
Bắt đầu từ đâu chúng ta rơi vào câm nín
nụ cười vắng
câu hát vắng
căn nhà có khi chỉ còn nghe tiếng nước chảy trong ao cá
tiếng trẻ con khóc
tiếng bồ kết nổ trên bếp lửa
và cả tiếng thở dài bên nhà hàng xóm
Có gì đặt giữa chúng ta
đẩy chúng ta ngày một xa
tưởng sẽ không được một năm, hai năm, ba năm, hay nhiều nhất là khi con gái đi lấy chồng, con trai đi lấy vợ
Thế mà đã mười năm!
Không lẽ đứng trong góc bếp
lại nhớ nôn nao cái bếp dầu, bếp củi
không lẽ lướt bàn tay nhẹ êm trên bàn phím
lại nhớ tiếng máy chữ lách cách trong lòng đêm tĩnh lặng
không lẽ mơ về một thời
đèn nhà ai nấy rạng
Vẫn vậy và chúng ta vẫn sống
những cánh cửa cứ mở ra với người này và
khép lại với người kia.