Chùm thơ của tác giả Lê Văn Hiếu
Tôi biết ở nơi đó có một ngọn đèn cháy sáng/ Sáng mờ mờ, sáng le lói/ Tôi sợ sự vụt cháy rồi vụt tắt/ Rồi kéo hồn tôi đi theo hẫng hụt/ Gieo vào hồn tôi đầy khổ đau...
Mạch nguồn
Vì xa biển nên anh không thấy biển nhắm mắt như thế nào
càng không nghe lời giận hờn của sóng
vì xa biển nên không nghe linh hồn con cá khóc
linh hồn có nước mắt không
cá chết có nước mắt không
Như thể từ ngày anh xa sông
từ ngày anh quay quắt với sông
không biết sông
bên nào bồi bên nào lở
Anh về với bến nước trên đồi cao
bến nước trên đồi cao
giờ cũng không còn nữa
tiếng cười giòn của năm nào
ra đi không từ giã
Cái giếng trong vườn nhà anh
đêm đêm về lại khóc
ngày thở những tanh rêu
đêm thở mùi buồn
liệu còn mạch nguồn nào
trong vắt với chúng ta không.

Ngàn ngựa
Thân tặng Trần Màu
Đi từ xứ hát tuồng
mang theo tiếng hí của ngàn ngựa
Những con ngựa cách điệu
cất vó trong khung trời hẹp
nhảy dài theo bước chân tôi
lốc cốc âm vang nhung nhớ
Từ quê xứ tuồng
những con ngựa theo tôi leo núi
gắn mình vào mỗi mầm cây
tự lúc nào không biết
Bất chợt
hoa cà phê nở bung
từng chùm, từng chùm trắng muốt
Hiện ra hàng đàn ngựa bạch
tôi nghe chúng hí vang
phải chăng quê xứ tuồng
gửi cho tôi ngàn ngựa.